Chuyên mục
CÂU CHUYỆN NÔNG SẢN

Điều gì đặc biệt đằng sau nhãn bắp cải của FoodMap?

Mấy ngày nay hội chị em trái cây nhà FoodMap đông vui hẳn vì sự xuất hiện của các em trái cây mới tươi ngon, độc lạ. Một trong số đó là bé Nhãn Bắp cải Vũng Tàu :

1. Nhãn bắp cải là gì?

Nhãn bắp cải được trồng nhiều ở khu vực tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Với đặc trưng đất ở vùng này là đất cát, giàu hàm lượng kali nên đã tạo điều kiện giúp trái nhãn có độ ngọt tự nhiên. Hình dáng của chúng to và trong hơn giống nhãn khác, khi chín, vỏ chuyển sang màu nâu sậm và phần cuống lõm xuống trông giống chiếc xuồng (thuyền). Bên trong lớp vỏ mỏng là phần cơm vàng nhạt, dày dặn và thơm lừng.

Sở dĩ cho em ấy một sự ưu ái đặc biệt như vậy là vì loại quả này có vị ngọt từ nhãn xuồng lại cộng thêm lớp cơm dày và giòn như bắp cải. Thêm vào đó, thời điểm này cũng là lúc mùa nhãn chín cây nở rộ, bởi thế bất kì dân sành ăn nào cũng phải tranh thủ tìm chúng cho bằng được. Riêng với FoodMap, nhãn được lấy về từ vườn chú Sáu – một trong những nhà vườn đầu tiên trồng nhãn an toàn tại Vũng Tàu.

Hình ảnh hoàng hôn vườn nhà chú Sáu tại Vũng Tàu 

Chú Sáu đang giới thiệu sản phẩm cho FoodMap team 

2.Vì sao lại có tên là Nhãn Bắp Cải ?

Chú Sáu có chia sẻ: “Cái giống nhãn này gọi tên như vậy vì tép múi nó như bắp cải, mấy chú thấy hong, nhìn bắp cải sao là nó y như vậy, có thể bóc tách từng lớp như bắp cải, các loại nhãn khác mình không bóc tách như vậy được đâu con !”. Nghe đến đây, FoodMap Team mới thấy đúng là trái cây ở Việt Nam mình đâu hiếm của độc lạ, đâu đó rất nhiều ở Việt Nam, những người nông dân vẫn luôn miệt mài hằng ngày sáng tạo ra những thức trái cây mới để liên tục chuyển mình giữa một rừng trái cây ngoại nhập giá rẻ.

nhãn bắp cải

3. Nhãn Bắp Cải khác biệt như thế nào mà vẫn luôn hút khách người mua như thế ?

Nhãn bắp cải ngon nhất là khi chín cây, chúng sẽ có mùi thơm hấp dẫn cùng với độ ngọt lịm khác biệt. Tách vỏ ra, bạn sẽ thấy lớp cơm săn chắc, che khuất hẳn hạt bên trong. Thịt của giống nhãn này mọng nước nhưng lại có độ giòn sật nhai rất vui miệng.

Nhờ hương vị độc đáo, mới lạ mà từ khi vào mùa nhiều người đã săn lùng ráo riết nhãn bắp cải để kịp thưởng thức. Tuy nhiên, không phải dễ dàng để tìm mua bởi vì đa phần chúng được cung cấp từ các nhà vườn địa phương với số lượng ít. Bên cạnh đó, mỗi vụ nhãn cho quả không nhiều nên thường chỉ được bán tại Vũng Tàu chứ chưa phân bố rộng ở nhiều nơi. Nhưng với nhiệm vụ phải luôn mang đến hương vị mới cho khách hàng,FoodMap Team vẫn quyết mình tìm cho bằng được. Đặc biệt hơn, Nhãn của chú Sáu chỉ có 1 mùa vụ trong năm từ tháng 8 đến tháng 10.

Dù giá thành có thật sự mắc hơn một chút so với nhãn thường song chất lượng của các em Nhãn Bắp Cải nhà FoodMap là không thể phủ nhận. được trồng an toàn và tạo bởi một người nông dân có tâm như chú Sáu thì cả nhà cứ an tâm sử dụng.

Quý bạn đọc có thể đặt mua trái cây ngay tại đây nhé: https://foodmap.asia/category/trai-cay-tuoi-ngon

Chuyên mục
Những sự thật thú vị

Hoa chim ruồi – loài hoa đẹp như chuyện cổ tích giữa đời thường

Thế giới xung quanh ta có vô số những điều kì diệu và bí ẩn. Thiên nhiên thường đem đến cho ta những điều hết sức kinh ngạc và internet chính là phương tiện để giúp chúng ta khám phá được những điều này.

Mới đây, một người dùng mạng xã hội Reddit có tên là OctopusPrime đã đăng tải một bức ảnh về một loài hoa lạ khiến nhiều người không khỏi bất ngờ và thích thú. Bông hoa này có màu xanh lá cây, và hình dáng của nó lại trông giống hệt một con chim ruồi nhỏ.

Bài đăng đã thu về 47500 lượt upvote và hơn 400 lượt bình luận chỉ sau một ngày. Hầu hết mọi người đều tò mò không biết đây là loài hoa kì lạ nào vì chưa từng nhìn thấy một lần nào trước đây.

“Ở Costa Rica có loài chim ruồi vô cùng nhỏ, kích thước của chúng tương đương với bông hoa này. Thậm chí có một số con còn nhỏ hơn vậy.”

“Lý do tiến hóa đằng sau hình dáng của bông hoa là gì? Hay đây chỉ là một sự trùng hợp kỳ quái?”

“Cây này là cây gì vậy, trông chúng thật xinh đẹp!”

“Thiên nhiên thật nhiệm màu!”

“Thoạt nhìn, tôi cứ tưởng đây là một đôi bông tai.”

Theo tác giả bài đăng, loài hoa này có tên là Crotalaria cunninghamii. Cô đã chụp bức ảnh này ở Exmouth, Úc. Do đây là tên khoa học rất khó phát âm và ghi nhớ, vậy nên mọi người đã gọi nó là hoa chim xanh hay hoa chim ruồi.

flower-like-hummingbird-green-birdflower-15-5d120c0c99347__700

Được biết, loài cây này có nguồn gốc từ phía tây của Australia. Loài cây này phát triển tốt ở những vùng nhiều cát, và đó cũng là lý do tại sao nó chủ yếu được tìm thấy ở những cồn cát dọc bãi biển. Loài hoa này còn được những người thổ dân địa phương dùng để điều trị nhiễm trùng mắt.

Cùng ngắm thêm những hình ảnh xinh đẹp của loài hoa này nhé!

flower-like-hummingbird-green-birdflower-2-5d120bec7a963__700
Chuyên mục
CÂU CHUYỆN NÔNG SẢN

7 Loại Óc Chó Hàng Đầu Ở California – Mỹ

Theo FoodMap tìm hiểu, óc chó Mỹ có tận 37 giống khác nhau. Nổi tiếng nhất phải kể đến óc chó California vì nơi đây có điều kiện khí hậu và thổ nhưỡng đặc biệt thích hợp cho sự phát triển của cây óc chó. Nhưng bản thân óc chó California cũng có nhiều loại, và 7 loại dưới đây được biết đến nhiều nhất nhờ hàm lượng dinh dưỡng và hương vị thơm ngon. Thử xem bạn đã từng nghe qua bao nhiêu trong số 7 cái tên này nhé.

Chandler

Đại học California công bố giống óc chó Chandler vào năm 1979 và đặt tên theo Giáo sư W. H. Chandler của Khoa Cây Quả. Ngày nay, Chandler là giống được trồng phổ biến nhất ở California. Óc chó Chandler to, có hình bầu dục với lớp vỏ kín. Giống óc chó này nổi tiếng khắp thế giới và được đánh giá cao bởi hạt lớn, kết cấu mịn, nhân hạt sáng màu và trắng như ngọc. Chandler là loại óc chó nở hoa muộn và thu hoạch vào cuối tháng Chín đến giữa tháng Mười. Chúng còn là một trong những giống óc chó có sản lượng cao nhất.

Hartley

Vào năm 1915, giống óc chó Hartley được trưng bày tại Hội Chợ Thế Giới (World’s Fair) và đoạt ruy băng xanh trong hạng mục hạt nguyên vỏ cao cấp. Ngày nay, loại “óc chó cổ điển” này là loại óc chó nguyên vỏ chính được bán trên thị trường. Óc chó Hartley được thu hoạch từ giữa đến cuối mùa. Loại hạt với phần vỏ mỏng, kín này có thể được tách dễ dàng. Bạn có biết Hartley là loại óc chó duy nhất có thể đứng thẳng không? Đó là nhờ hình dạng tương đối bằng phẳng của đáy hạt.

Tulare

Óc chó Tulare là giống ngày càng phổ biến nhờ sản lượng cao. Là một giống mới so với 2 giống trên, Tulare có nguồn gốc từ một cây trồng bằng hạt trong chương trình trồng óc chó của Đại học California, dẫn dắt bởi Eugene Serr và Harold Forde vào năm 1967. Được đặt theo tên một Hạt (đơn vị hành chính) tại California’s Central Valley, óc chó Tulare được thu hoạch vào giữa mùa và đóng góp đáng kể vào sản lượng óc chó của tiểu bang này.

Óc chó Tulare được biết đến nhờ nhân hạt chất lượng cao với trọng lượng lên đến 7.5 grams. Nhân hạt sáng màu, phần lớn có dạng tròn và ở trong lớp vỏ kín.

Howard

Óc chó Howard đã tăng dần mức độ phổ biến kể từ khi được giới thiệu lần đầu vào khoảng 25 năm trước. Là một giống của Đại học California, loại hạt to, tròn, nhẵn này có lớp vỏ kín và được thu hoạch vào giữa mùa. Nổi tiếng với vỏ hạt sáng màu và bề ngoài hấp dẫn tự nhiên, óc chó Howard còn đặc biệt nhờ nhân hạt to và có hương vị nổi bật. Giống Howard được xếp vào 6 loại óc chó cao cấp nhất trồng ở California. 6 loại óc chó này chiếm 75% sản lượng óc chó toàn bang.

Payne

Óc chó Payne là một trong những giống cũ, được công bố vào năm 1898 bởi nghệ nhân làm vườn George C. Payne ở Hạt Santa Clara. Thường là giống được thu hoạch đầu tiên, óc chó Payne có kích thước nhỏ đến trung bình và có vỏ rất kín. Nhiều loại óc chó ngày nay có nguồn gốc từ giống Payne này.

Vina

Óc chó Vina được thu hoạch từ đầu đến giữa mùa và được những nông dân vùng Northen San Joaquin Valley ưa chuộng. Óc chó Vina là sản phẩm lai giữa giống Franquette và giống Payne. Hạt có kích thước trung bình đến lớn, có đầu nhọn, và trông gần giống óc chó Hartley nhưng phần đáy ít bằng phẳng hơn. Vỏ của chúng có màu nâu nhạt và khá kín. Óc chó Vina được biết đến với chất lượng và sản lượng cao.

Waterloo

Waterloo là giống “gia truyền” độc nhất. Trong tổng số 240,000 mẫu đất trồng óc chó ở California, chỉ có 534 mẫu trồng óc chó Waterloo. Riêng nông trại của gia đình Barton đã dành 31 mẫu cho giống óc chó này. Loại óc chó này đặc biệt vì nó rất giống loại Sorrento Italian vốn được đánh giá cao. Hạt óc chó Waterloo có hình dáng nhọn cả hai đầu rất kỳ lạ. Nó thường được xem là một trong những giống có vị ngọt nhất trồng ở California. Mùi vị của nó được đánh giá cao bởi các chuyên gia ẩm thực.

Tại Việt Nam, óc chó Chandler và Hartley là 2 giống óc chó Mỹ phổ biến nhất được bán trên thị trường. Bạn đã biết địa chỉ mua óc chó Chandler uy tín tại Việt Nam chưa? Mách nhỏ là FoodMap hiện đang mở bán óc chó Chandler nhập khẩu từ Mỹ 100%, không dùng phẩm màu, hương liệu, hay bất cứ hóa chất nào. Nhập mã “VUITETSUMVAY” lại còn được giảm thêm 5% (Chương trình kéo dài từ nay đến hết ngày 31/01/2019).

MUA ÓC CHÓ CHANDLER MỸ TẠI ĐÂY

Nguồn bài viết: https://www.goldriverorchards.com/

http://lindennut.com/

Biên dịch bởi: FoodMap

Chuyên mục
Những sự thật thú vị

Những Sự Thật Thú Vị Về Hạt Mắc Ca

Bên cạnh vòng hoa choàng cổ và những quả dứa, hạt mắc ca cũng là hình ảnh gắn liền với đảo Hawaii. Trên thực tế, thật khó có thể tin được rằng loại hạt gắn liền với tiểu bang thứ 51 của Hoa Kỳ này thực chất lại bắt nguồn từ Úc.

Những thổ dân từ Down Under đã thưởng thức hạt mắc ca trong hàng nghìn năm. Các nhà nghiên cứu ở châu Âu đã biết về hạt mắc ca từ đầu thế kỷ 19, nhưng chỉ đến năm 1857 một nhà hóa học người Úc gốc Scotland, John Macadam, mới dành thời gian tiến hành nghiên cứu về loại hạt này. Và hạt mắc ca đã vinh dự được đặt tên theo tên của nhà nghiên cứu ấy.

Cây mắc ca đầu tiên được trồng ở Hawaii vào năm 1882. Đất núi lửa màu mỡ cùng khí hậu ấm áp đã cung cấp điều kiện lý tưởng cho cây mắc ca phát triển mạnh mẽ. Ngày nay, Hawaii là một trong những nơi sản xuất hạt mắc ca lớn nhất thế giới.

Ngoài việc trở thành biểu tượng của Hawaii, hạt mắc ca còn ẩn chứa nhiều điều thú vị khác:

1. Cây mắc ca ra quả trong vòng 5 đến 8 năm kể từ khi trồng. Cây có thể cao đến 12m và sống tới cả trăm năm.

Trang trại mắc ca ở Queenland – Úc

2. Cây mắc ca thích phát triển ở những nơi có khí hậu ấm áp. Đó là lý do vì sao bạn có thể thấy chúng được trồng ở Hawaii, Úc, Brazil, Nam Phi và California (Mỹ).

Trang trại mắc ca ở Queensland – Úc

3. Việc thu hoạch mắc ca rất dễ dàng. Khi đã chín và sẵn sàng để thu hoạch, hạt mắc ca sẽ rơi xuống khỏi cây và được nhặt trên mặt đất.

Thu hoạch mắc ca ở trang trại Queensland – Úc

4. Ngay cả khi dễ thu hoạch, mắc ca vẫn là loại hạt đắt tiền nhất thế giới. Ngoài việc được đánh giá cao về hương vị thơm ngon và hàm lượng chất béo cao, mỗi cây chỉ cho ra một số lượng quả giới hạn vào mỗi mùa.

Quả mắc ca khi còn xanh

5. Trong số bảy loài cây mắc ca, chỉ có hai loài cho ra hạt ăn được.

Nhân hạt mắc ca rất giàu dinh dưỡng

6. Hàm lượng chất béo trong nhân hạt mắc ca có thể lên đến 80%. Dầu chiết xuất từ hạt mắc ca không chỉ được dùng trong nấu nướng nhưng cũng được dùng trong mỹ phẩm.

Dầu mắc ca với nhiều công dụng

7. Mắc ca là loại hạt chứa nhiều calo nhất. 100 grams (khoảng 2/3 chén hoặc một nắm) hạt mắc ca chứa 718 calo.

So sánh lượng hạt cùng chứa 100 calo

8. Hạt mắc ca với màu trắng sữa và hương vị tinh tế được dùng làm nước sốt và phô mai thuần chay cho người sành ăn.

Phô mai thuần chay làm từ hạt mắc ca

9. Vẹt lục bình, loài vẹt có nguồn gốc từ Nam Mỹ thường ăn trái cây, các loại hạt và nhân hạt, sở hữu một chiếc mỏ lớn đủ mạnh để mở hạt mắc ca.

Vẹt lục bình đang dùng mỏ để tách hạt mắc ca

Bạn còn biết điều gì thú vị về loại hạt cứng nhất thế giới này? Hãy chia sẻ cùng FoodMap nhé.

Mách nhỏ là FoodMap hiện đang mở bán hạt mắc ca Úc 100%, không dùng phẩm màu, hương liệu, hay bất cứ hóa chất nào. Nhập mã “VUITETSUMVAY” lại còn được giảm thêm 5% (Chương trình kéo dài từ nay đến hết ngày 31/01/2019).

MUA HẠT MẮC CA ÚC TẠI ĐÂY

Nguồn: http://servingjoy.com/fun-facts-of-macadamia-nuts/

https://www.finedininglovers.com/stories/macadamia-nuts/

Biên dịch bởi: FoodMap

Chuyên mục
Những sự thật thú vị

Sự Thật Về Công Nghệ Chế Biến Đường Thốt Nốt

Hương vị đường thốt nốt, đặc sản của vùng đất An Giang

Bài viết được chia sẻ với sự đồng ý của tác giả Lâm Quang Hiển

Khi đến thăm An Giang, ấn tượng khó quên trong lòng du khách là hình ảnh những hàng cây thốt nốt vút cao với những người nhanh nhẹn trèo lên đọt cây hứng từng giọt nước ngọt lịm vào những ống tre. Ghé qua những lò nấu đường ở hai huyện Tịnh Biên và Tri Tôn, có dịp chứng kiến tận mắt phương pháp làm đường thủ công từ những giọt nước thốt nốt hứng từ trên cây, thưởng thức hương vị béo ngậy của từng hạt đường tan vào trong miệng; ta mới hiểu vì sao mà đường thốt nốt trở thành một đặc sản không chỉ riêng của An Giang mà còn là của đất nước Việt Nam đối với bạn bè trên thế giới.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

Cây thốt nốt tại An Giang có tên khoa học là Borassus Flabellifer là một trong những chi họ thốt nốt Borassus thuộc loại họ cau Arecaceae sống rất nhiều tại các nước vùng Nam Á và Đông Nam Á như Ấn Độ, Sri Lanka, Thái Lan, Campuchia, Việt Nam, Malaysia, New Guinea….Thân gần  giống như cây dừa nhưng chúng cao và thọ hơn nhiều, nếu cây trên 100 năm tuổi có thể cao tới 30m. Lá thốt nốt có hình chân vịt dài khoảng 2-3m, cuống lá tựa như mo cau xếp xung quanh thân . Hoa nhỏ, mọc thành từng chùm dày đặc thuộc loại đơn tính. Quả lớn màu nâu hoặc màu hạt dẻ hình hơi tròn, xẻ ra bên trong có 3 múi . Gọt lớp bao lụa bên ngoài sẽ lộ ra múi bên trong có màu trắng hơi dẽo ăn rất ngon nên thường được mọi người ưa chuộng. Nếu kết hợp với nước thốt nốt lấy từ trên cây sẽ là một loại hình giải khát có tác dụng giải nhiệt và bổ sung nhiều loại vitamin cho cơ thể.

Từ “thốt nốt” có nguồn gốc từ tiếng Khmer là “th’not”. Dân địa phương đôi khi đọc trại ra thành thốt lốt riết nên quen. Loại cây này được sử dụng toàn bộ không sót một thứ gì : thân cây già trên 50 tuổi được đánh bóng để đóng bàn ghế, làm đũa.., lá dùng lợp nhà thay lá dừa  tại các phum sóc, trái làm nước giải khát còn nếu chín thì dùng để tạo hương cho bánh bò thốt nốt nổi tiếng ở vùng Bảy núi , nước có thể cho lên men để làm rượu thốt nốt gọi là rượu arac hoặc cô đặc lại để làm nên loại đường thốt nốt. Ngoài ra nghệ nhân Võ văn Tạng  huyện Thoại Sơn còn dùng lá thốt nốt sấy khô ghép lại để tạo nên một loại hình tranh nghệ thuật bằng lá thốt nốt nổi tiếng trong và ngoài nước.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

Câu chuyện làm ra đường từ cây thốt nốt này là cả một huyền thoại được đồng bào Khmer truyền tụng qua nhiều đời. Chuyện kể rằng có một người nông dân chăn bò nằm nghỉ trưa bên dưới cây thốt nốt. Đang thiu thỉu ngủ, ông ta bổng giật mình tỉnh giấc vì có một giọt nước ngọt lịm từ trên cao rơi xuống ngay miệng mình. Ông lồm cồm ngồi dậy dáo dác nhìn quanh vẫn không phát hiện được điều gì. Tò mò ông trèo lên cây xem thử mới biết rằng những giọt nước vừa rơi xuống xuất phát từ đọt của cây thốt nốt bị gãy ngang. Ông vội vàng mang ống tre đựng nước uống của mình lên hứng những giọt nước do trời ban tặng đem về nhà khoe với vợ con. Vì vậy từ đó đến nay người dân vẫn giữ tập quán dùng ống tre làm phương tiện hứng nước thốt nốt từ trên cây xuống. Do nước thốt nốt để lâu ngày sẽ bị lên men chua không dùng được, đồng bào Khmer mới nghỉ cách chế biến thành rượu và cô đặc lại thành đường tán như hiện nay.

Giải thích tại sao mà trước đây nước thốt nốt trước đây có mùi vị đặc trưng của khói xông, một người sống lâu trong nghề làm đường thốt nốt giải thích rằng: do ống tre chứa nước thốt nốt dễ bị hư hỏng do bị chất đường thấm vào và mối mọt hủy hoại khi qua mùa lấy nước nên người dân nãy ra sáng kiến dùng hơi nóng những lỗ thông gió nơi lò nấu đường để sấy khô các ống tre này. Vì vậy nước thốt nốt có mùi đặc trưng của hơi khói từ lò nấu đường này. Đến nay nông dân đã chuyển sang việc dùng ống cao su và bình nhựa để hứng nước còn ống tre thì chỉ phơi nắng nên mùi khói cũng mất theo.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

Công nghệ làm đường thốt nốt cũng lắm công phu và tùy theo tay nghề của người thợ mà chất lượng đường có thể khác nhau. Nước từ trên cây xuống phải được nấu để cô lại thành đường chảy ngay trong ngày bởi vì nếu để lâu thì dễ bị chua do quá trình lên men xãy ra bên trong nước thốt nốt. Lò được xây ngay bên trong nhà và có thể sử dụng nhiều nhiên liệu để chụm lửa như trấu, củi,than đá…. nhưng phổ biến vẫn là trấu bởi vì dễ tìm và giá thành hạ. Bí quyết ở chổ là nhìn độ sôi của đường là người thợ có thể biết được và điều chỉnh nhiệt độ của lò chính xác. Ngoài ra bằng trực giác người thợ chỉ cần nếm nước thốt nốt cũng có thể biết được hàm lượng của đường bên trong và có thể tính được số lượng vôi thêm vào để khử độ chua của đường.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

Bước thứ hai là đường chảy sẽ được bàn tay của người thợ chế biến thành đường tán để có thể vận chuyển dễ dàng và bảo quản được lâu. Công nghệ này tuy đơn giản nhưng cũng lắm công phu. Đường chảy được cho vào nồi và nấu chảy lỏng ra để loại bỏ những tạp chất trong quá trình sơ chế trước. Nhiệt độ của đường không được quá 80⁰ C bởi vì nếu nhiệt độ quá cao thì đường sẽ bị caramen hóa và chuyển sang màu vàng sậm làm giảm chất lượng của đường. Người nấu phải khuấy liên tục và vớt lớp bọt lẫn những tạp chất bên trên lớp đường cho đến khi hơi nước bên trong đường bốc hơi và đường cô đặc lại thì mới ngừng. Đường lỏng được đổ thành từng tán hình trụ trong những khuôn được làm từ những lon sửa bò hay lon bia cắt thành hình vòng tròn đặt trên một nền phẵng. Quá trình nguội dần của đường trong tự nhiên cũng là lúc mà chúng kết tinh lại thành những tinh thể mịn. Nếu cắn thử một miếng đường thì cảm giác của vị ngọt và béo của những hạt đường thốt nốt tan bên trong miệng sẽ là một hương vị khó quên của những khách phương xa.Vì thế đường thốt nốt đã đi cùng với bè bạn khắp năm châu nhằm khẳng định đây là một đặc sản của vùng đất An Giang. Trong số những cơ sở làm đường nổi tiếng của thị trấn Nhà Bàng, huyện Tịnh Biên tỉnh An Giang có thể kể đến cơ sở Ngọc Trang, Lan Nhi,…. Đường thốt nốt của cơ sở này đã xuất sang các nước như Đài Loan, Nhật Bản, Hàn Quốc,Mỹ….rất được người dân ở đây ưa chuộng bởi hương vị độc đáo của nó.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

Trong những chuyến hành hương về miền Tây tham quan miếu Bà Chúa Xứ Núi Sam để cầu lộc mùa xuân, du khách thường hay ghé qua chợ Châu Đốc để mua 2 đặc sản nổi tiếng là đường thốt nốt và mắm Châu Đốc. Những tán đường được gói bằng lá thốt nốt hay trong bao nhựa được hút chân không trông rất bắt mắt trên các cửa hàng khiến du khách không thể nào bỏ qua khi ghé thăm chợ Châu Đốc. Loại đường này nếu ăn cùng với dưa gang ướp lạnh sẽ là món giải nhiệt tốt nhất trong mùa nắng hạn. Cắn một miếng đường, và một miếng cơm nguội sẽ tạo một cảm giác khó quên trong lúc đói lòng. Nếu muốn kho cá hoặc nấu chè đậu xanh thì chọn loại đường chảy chứa trong những hủ nhựa nhỏ xinh xắn. Lúc đó nồi cá kho hay nồi chè sẽ có một hương vị độc đáo khác hẳn khi nấu bằng đường cát trắng.Mắm Châu Đốc nổi tiếng trong và ngoài nước cũng là nhờ được chao bằng loại đường thốt nốt này. Hương vị của đường thốt nốt tạo nên mùi vị đặc trưng của từng loại mắm như mắm thái, mắm lóc, mắm trèn, mắm sặc….mà những nơi khác không thể nào sánh kịp. Ngoài ra du khách còn có thể mua nguyên cả buồng trái thốt nốt hay nước thốt nốt đóng chai đem về làm quà cho người thân. Đây cũng là những kỷ niệm khó quên trong một lần ghé qua đất An Giang.

Đường thốt nốt - Đặc sản An Giang

KS Lâm Quang Hiển

Chuyên mục
CÂU CHUYỆN NÔNG SẢN Đặc sản Việt

Quýt Hồng Lai Vung

Quýt hồng Lai Vung là đặc sản của tỉnh Đồng Tháp có thịt dầy, múi chứa nhiều nước, vị ngọt thanh và mùi thơm đặc trưng… Đặc biệt là vỏ quýt mỏng và có màu vàng rất đẹp rất được chuộng để trưng bày trên mâm ngũ quả ngày Tết.

Quýt hồng Lai Vung được trồng ở nhiều xã của huyện Lai Vung, tỉnh Đồng Tháp và đã trở thành đặc sản được nhiều người yêu thích.

Qua nhiều giai đoạn kiểm tra, phân tích các chỉ tiêu cảm quan, chỉ tiêu hóa, lý của sản phẩm Quýt Hồng, Cục Sở hữu trí tuệ (Bộ Khoa học và Công nghệ) đã công nhận và cấp Giấy chứng nhận đăng ký nhãn hiệu độc quyền quýt Hồng Lai Vung.

Theo quy định, những sản phẩm mang nhãn hiệu Quýt Hồng Lai Vung là nhãn hiệu được cấp cho sản phẩm quýt hồng được trồng, sản xuất, chế biến và kinh doanh trên địa bàn 4 xã Vĩnh Thới, Tân Phước, Tân Thành, Long Hậu, huyện Lai Vung. Hiện 4 xã này có tổng diện tích trồng quýt hồng gần 1.180 ha, sản lượng bình quân đạt trên 41.000 tấn/năm.

Quýt hồng Lai Vung thơm, ngon, có giá trị dinh dưỡng cao, màu sắc lại bắt mắt nên có thể chế biến thành nhiều món ngon, độc đáo, tốt cho sức khỏe. Từ Quýt hồng Lai Vung có thể làm được một số món ngon có thể kể đến như:

Sinh tố quýt

Quýt bóc vỏ, tách hạt và xé múi quýt ra để lấy hạt. Lấy 1 miếng cùi quýt để lại cho vào xay, việc làm này sẽ khiến cách làm sinh tố quýt thêm hương thơm đặc trưng.

Tiếp theo, cho quýt, sữa tươi, 1 nửa sữa đặc, đường vào máy xay sinh tố xay nhuyễn, sau đó cho sinh tố ra ly rồi dùng sữa đặc để trang trí bên trên.

Salad quýt gà

Ban đầu cần chuẩn bị các nguyên liệu: 1 hộp thịt gà đóng hộp, 2 trái quýt Lai Vung chín, 5 trái cà chua bi, một ít rau diếp xoăn, 2 muỗng canh giấm, 1 ½ muỗng canh đường, 1 muỗng cà phê mật ong, 1 muỗng cà phê tỏi băm nhỏ, 2 muỗng cà phê dầu oliu, 1 muỗng cà phê ớt băm, 1 muỗng canh hành tây cắt nhỏ.

Tiếp theo cần rửa sạch tất cả nguyên liệu để ráo nước. Cà chua bi cắt đôi. Tiếp theo, bạn xếp rau diếp xoăn lên đĩa, đặt cà chua bi đã cắt với thịt gà xen nhau xung quanh thành vòng tròn.

Sau đó, quýt bóc vỏ, tách thành từng tép đặt lên giữa vòng tròn thịt gà cà chua. Cho tất cả nguyên liệu là nước sốt vào chiếc bát, khuấy tan đều. Cuối cùng rưới nước sốt lên trên đĩa salad là hoàn thành món salad quýt gà.

Nguồn: www.ydhvn.com

Chuyên mục
Nông nghiệp 4.0

Trồng Rau Bằng Container, Thu 3 Triệu Usd Mỗi Năm

Container chở hàng từ lâu đã được cải tiến để làm văn phòng, nhà ở hay thậm chí là hồ bơi. Nhưng việc biến container thành vườn rau “tự cung tự cấp” có lẽ là ứng dụng mang lại nhiều giá trị nhất.

Nội dung nổi bật:

Bối cảnh: Nhu cầu trồng cây trong thành thị luôn cao, nhưng các khu vườn trên sân thượng lại đòi hỏi thời gian thi công kéo dài và chi phí quá lớn với đại đa số người dân.

Ý tưởng: Tận dụng những container lạnh có khả năng cách nhiệt, Freight Farms trang bị thêm đèn và hệ thống tưới tiêu với khả năng theo dõi từ xa qua ứng dụng điện thoại.

Kết quả: Với doanh thu 3 triệu USD mỗi năm và huy động được 12,2 triệu USD vốn đầu tư, Freight Farms không chỉ thay thế được các vườn rau thành thị mà còn là cả nền nông nghiệp già cỗi.

—————————————————————

Những người nông dân thành thị

Tại một bãi đất trống gần sân bay Boston Logan tại Anh, một người đàn ông đang dùng 5 container để trồng hơn 30.000 chậu xà lách, rau thơm và nhiều loại rau khác.

“Tôi không dám tự nhận mình là một nông dân. Nhưng phải thừa nhận là làm nông thú vị hơn làm văn phòng rất nhiều”, Cooney, 61 tuổi, cựu kỹ sư công nghệ thông tin đã nghỉ hưu để chuyển sang trồng trọt toàn thời gian vào năm 2013 cho hay.

Được đánh giá là khu vực có chi phí sinh hoạt đắt đỏ nhất trên cả nước, Cooney và 30.000 chậu rau của ông vẫn đang hoạt động rất tốt ngay tại trung tâm Boston và đem lại một nguồn thu nhập béo bở nhờ vào công nghệ trồng trọt hiện đại.

Từng được sử dụng để vận chuyển những miếng thịt thượng hạng vượt đại dương, những chiếc container lạnh của ông có khả năng tạo ra một không gian hoàn toàn cách biệt so với thế giới bên ngoài, bất chấp nắng nóng hay tuyết lạnh.

Trong mỗi container là một hệ thống đèn LED cung cấp ánh sáng cần thiết cho cây, đảm bảo cây trồng hấp thụ hoàn toàn năng lượng được cung cấp với chi phí thấp nhất.

Cũng như các trang trại hiện đại, toàn bộ cây trồng trong container được trồng bằng công nghệ thủy canh, hoàn toàn không sử dụng đất để loại bỏ tất cả nguy cơ dịch hại. Khoảng 12 phút một lần, dưỡng chất sẽ được đưa vào hệ thống để truyền tới mọi nơi.

Tránh được tác nhân hủy hoại cây trồng lớn nhất – môi trường, Cooney và vườn cây container của ông có khả năng tạo ra 4.000 tới 6.000 chậu cây mỗi tuần, gấp 80 lần nếu so với việc sử dụng cùng một diện tích đất để trồng rau theo phương pháp truyền thống.

Kinh tế học đằng sau những chiếc “container rau cải”

Với chất lượng không thể bàn cãi từ phương pháp trồng thủy canh, tất cả sản phẩm của Cooney đều được các nhà phân phối lớn mua lại ngay khi đủ tiêu chuẩn, sau đó được vận chuyển tới hệ thống nhà hàng cao cấp trong khu vực Boston.

“Rau cải của tôi có mùi vị ngon hơn, và hình dáng cũng khác hẳn so với các sản phẩm khác trên thị trường” – Cooney tự hào chia sẻ: “Các đầu bếp chỉ cần nếm thử một lần sẽ nhận ra sự khác biệt.”

Với giá mua là 60.000 USD cho những khách hàng đặt sớm, tất cả container đều được Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ hỗ trợ vay vốn với lãi suất thấp, giúp Cooney nhanh chóng bắt tay vào sản xuất mà không cần phải lo nhiều về vốn.

Hiện 5 container này đang đem về cho nhà đầu tư 61 tuổi gần 15.000 USD mỗi tháng, trừ đi lãi suất ngân hàng, tiền thuê đất, tiền điện, nguyên vật liệu … hai vợ chồng Cooney vẫn còn dư một khoản kha khá để trả lương cho bản thân.

Nhưng mức thu nhập đó vẫn còn cơ hội phát triển khi Cooney ấp ủ dự định mở một cửa hàng tại chợ Boston, bán trực tiếp tới tay người tiêu dùng với mức giá cao hơn so với thương lái thu mua hiện nay.

Freight Farms – Thương hiệu đằng sau giấc mơ của Cooney

Có thể thấy, công nghệ trồng rau trong container đang mở ra một tương lai rất thú vị cho người kỹ sư 61 tuổi Cooney, nhưng câu chuyện của thương hiệu cung cấp công nghệ cho ông cũng thú vị không kém.

Mọi chuyện bắt đầu với Brad McNamara, một nhà thầu có nhiều năm kinh nghiệm thiết kế những vườn rau trên sân thượng.

Dù rất thích thú với những giá trị mà công trình của mình đem lại, nhưng Brad vẫn rất băn khoăn vì các dự án này có thể mất đến vài năm để xin giấy phép và thống nhất thiết kế với khách hàng, dẫn đến việc mỗi mô hình lại hoàn toàn khác nhau, không thể sao chép từ bên này sang bên khác.

Nhưng điều làm Brad trăn trở nhất là mức phí cực kỳ cao, từ 1,2 đến 2 triệu USD cho mỗi dự án, biến mô hình trồng rau trên sân thượng trở thành một trong những “thú vui xa xỉ” của giới nhà giàu.

Tất cả những điều trên đã dẫn đến sự ra đời của Freight Farms vào năm 2010, với mục tiêu đem lại giải pháp trồng rau hiệu quả nhưng chi phí bắt đầu và duy trì rẻ nhất có thể, và đặc biệt là khả năng sản xuất 24/24 bất chấp điều kiện thời tiết.

“Tại sao phải sáng chế thêm khi chúng ta đã có một “thùng chứa hàng” có khả năng chịu đựng nhiệt độ khắc nghiệt nhất, chưa kể một hệ thống vận tải sẵn sàng vận chuyển những thùng chứa kia một cách cực kỳ dễ dàng.” Brad cho hay.

Biết rằng chỉ có những người quan tâm đến môi trường mới thích thú với dự án trên. Brad McNamara cùng một người bạn là Jon Friedman đã kêu gọi 26.040 USD trên Kickstarters nhằm tạo ra bản mẫu có khả năng sản xuất 24/7 đầu tiên.

Vượt ngoài mong đợi, lời kêu gọi trên nhanh chóng nhận được hơn 30.000 USD để xây dựng một bản mẫu cỡ lớn để biến ý tưởng kia thành hiện thực.

Với giá bán lẻ khá cao, gần 85.000 USD/container được trang bị hoàn chỉnh, Freight Farms cam kết doanh thu gần 39.000 USD mỗi năm trên mỗi container với những lợi ích rất lớn cho khách hàng.

Trong vòng một năm, một container với diện tích gần 30 mét vuông có khả năng cung cấp tương đương với 12.000 mét vuông trồng trọt truyền thống. Không những thế, sản phẩm này chỉ sử dụng 37 lít nước một ngày, chỉ bằng 95% so với công nghệ cũ.

Tất cả cây trồng còn được đảm bảo không có chất hóa học, thuốc trừ sâu hay thuốc diệt cỏ với khả năng cho ra lò từ 25 ký tới 50 ký xà lách mỗi tuần.

Hệ thống đèn LED tập trung cung cấp ánh sáng màu đỏ và xanh, những bức xạ quan trọng nhất trong quá trình quang hợp của cây, ngoài ra thì hệ thống cung cấp dưỡng chất cũng hoàn toàn tự động với khả năng báo cáo mọi hoạt động qua ứng dụng điện thoại.

Cuối cùng là thời gian trồng trọt, chỉ cần 7 tuần để khai thác lứa đầu tiên, chỉ bằng một nửa thời gian so với công nghệ truyền thống.

“Đa phần khách hàng của chúng tôi không có kinh nghiệm làm nông,” Brad cho hay: “Họ là những giáo viên, nhân viên văn phòng đã nghỉ hưu, những người trẻ muốn khởi nghiệp … nhưng tất cả đều có mong muốn trồng trọt ngay tại thành phố mà mình sinh sống.”

Với những khách hàng này, Freight Farms thường xuyên tổ chức “Ngày hội nông nghiệp” để cung cấp kiến thức, nguyên vật liệu, hướng dẫn từng bước để bắt đầu sự nghiệp làm nông. “Thành công của khách hàng là thành công của chúng tôi,” Brad chia sẻ: “Freight Farms sẽ thất bại nếu khách hàng không thành công.”

Với chỉ 20 nhân viên, Freight Farms hiện đem về hơn 3 triệu USD mỗi năm với mục tiêu cao cả của mình.

Doanh nghiệp này cũng rất thành công sau đợt huy động cộng đồng trên Kickstarters, những “containers rau cải” đã gọi thành công 5 vòng với tổng giá trị hơn 12,2 triệu USD, một tiềm lực chắc chắn để tiếp tục thay đổi phương thức trồng trọt của tương lai.

Theo Trí Thức Trẻ

Nguồn: startupinsider.net

Chuyên mục
Những sự thật thú vị

Chuyện Hài Hước Về Nguồn Gốc Cái Tên “Sầu Riêng” Ở Xứ Ta

Một người ngoại quốc tới Nam Việt từ đầu thế kỷ thứ XIX kể chuyện trong tập ký ức của ông là đời ông đã phải một mẻ khiếp sợ, ấy là ông đã bị bắt buộc ăn trái sầu riêng, nhưng ông cũng thú rằng hết sợ rồi quen và hết quen thành ra mắc nghiện. Ấy là nghiện ăn trái sầu riêng.

Năm ấy ông mới bước chân tới Sài Gòn còn gọi là Tây Cống, thì được mời tới dự tiệc tại dinh một vị đường quan. Vì xã giao ông phải tới, và muốn biết phong tục của xứ ta, ông lấy làm sung sướng mà tới. Người Trung Hoa cho ông trọ đã rỉ tai cho ông tường qua về xã giao của ta thế nào và khuyên ông phải ăn hết thảy những món ăn nào mà chủ nhân mời mình. Người ta mời mà mình từ chối, ấy là khách khinh chủ đấy.

Ông khách ngoại quốc sau khi y phục chỉnh tề, nhảy lên xe ngựa tới dinh dự tiệc. Thôi không thiếu một sơn hào hải vị nào, toàn những thức ăn mà ông chưa từng được thấy ở nước nhà bao giờ, chủ mời ông ăn món gì, ông đều không từ chối. Mà món gì cũng ngon thật, vì nó lạ miệng. Đến khi tráng miệng ông thấy gia nhân mang ra một dĩa lớn trên bày một thứ gì màu vàng nhợt, to bằng hột gà. Chưa để lên bàn ông đã ngửi thoảng thấy mùi giống như trứng hư hệt như phó-mát “ca-măm-be” của người Âu châu.

Một điều lạ khiến ông chú ý là sau khi các dĩa kia đã bày ở trước mặt quan khách thì gia nhân lại đặt ở giữa bàn một cái đỉnh đồng nhỏ trong đốt trầm và hương khói tỏa lên nghi ngút. Mùi trầm hướng đánh át hẳn mùi dĩa thức ăn tráng miệng kia. Chủ nhà trịnh trọng đứng lên mời khách chiếu cố xơi đồ tráng miệng. Ông khách ngoại quốc đưa mắt nhìn xem bạn đồng bàn ăn uống ra sao. Người ta làm gì ông cũng làm vậy. Ông thấy người ta thò năm đầu ngón tay vào cái bát bằng bạc đựng chút xíu nước, trên thả vài lá chanh rồi rửa năm đầu ngón tay để lấy đồ tráng miệng. Ông khách phương xa theo xã giao cùng thò tay dón lấy một miếng, cầm hơi rồi cho vào miệng. Mùi trầm thơm tho át cả mùi rượu, mùi thực phẩm. Ông nhai để nuốt. Nhưng chao ôi!

Ông thấy nó làm sao ấy. Trong miệng ông có một thứ ăn nhun nhũn, mềm mềm và cái mùi nó mấy lạ làm sao. Không ra mùi thịt ôi, chẳng giống mùi phó-mát, nó là một mùi khó tả. Đã cho vào miệng, ông nhai rõ nhanh rồi nín hơi lấy sức nuốt, nhưng ông càng cố gắng nuốt thì lương trí ông không cho, có cái gì nó giữ món ăn mới lạ ở cổ ông. Vẫn cầm hơi, ông ráng sức một lần nữa, đem hết sức bình sinh mà nuốt, mồ hôi toát ra ở trên trán. Thế rồi may mắn cho ông lúc khó khăn ấy, chủ nhân đến trước mặt ông, trịnh trọng hỏi ông ăn phẩm vật có ngon không. Để có thể trả lời, ông nuốt đến ực một cái, thế là cái của nợ ấy, từ mồm ông đã chui tọt vào bao tử ông rồi, khiến ông tươi tỉnh đáp lại lời chủ nhân: “Thưa ngài món ăn này thật là ngon, tôi chưa từng được thưởng thức bao giờ.”

Thấy khách nói vậy, chủ nhân theo lối Á Đông nhất định chiều quý khách, đến gần khẩn khoản mời ông cùng ăn nữa…

(Tranh trong “Văn hóa nguyệt san” số 7, tháng 10-11/1955)

Mồ hôi trán ông lại đổ ra, nghĩ đến phải ăn nữa, quả tim ông đập như trống đánh, hai tai ông ù lên, mắt ông hoa cả đi. Để khách không từ chối, chủ nhân trịnh trọng lấy một miếng để ăn và miệng mời khách. Ông khách của chúng ta thật khó nghĩ, không biết ăn làm sao nói làm sao. Thôi đành:

Cũng liều nhắm mắt đưa chân
Để xem con tạo xoay vần ra sao?

Thế rồi như một cái máy, với một bộ mặt vui vẻ, ông thò tay lấy một miếng rồi đồng thời với chủ nhân, ông tươi cười cho vào miệng, để tươi tỉnh nhai rồi tươi tỉnh nuốt. Hết miếng này đến miếng khác, chủ và khách “xơi” hết cả đĩa! Ăn xong, mồ hôi ông khách ra ướt hết cả áo lót mình, như thể tắm dưới sông. Chủ gọi lấy nước chè tàu nóng rồi cùng khách uống và đàm thoại. Ông lấy làm lạ là sau khi uống nước chè tàu, ông thấy vị chè với vị trái cây kia hòa hợp với nhau tạo thành một hương vị đặc biệt, nó thoảng thơm ở trong miệng ông mãi và nó không ghê sợ, không lợm giọng như lúc đầu ông ăn. Ông hỏi chuyện chủ nhân về cái trái gì mà ngon vậy.

Chủ nhân cho mang ra một trái to bằng đầu người, vỏ xù xì mà ông gọi là “trái mít gai”, vì vị nó giống vị mít, hình nó giống hình trái mít. Khách là một nhà bác học chuyên về thảo mộc; ông đã chu du thiên hạ, tham dự nhiều đoàn thám hiểm nghiên cứu về cây cối năm châu. Trông thấy trái này, ông nhận ngay là một trái cây mà ông đã thấy mọc ở Mã Lai và thổ dân vẫn lấy để tế thần rồi mấy ăn. Chủ nhân hỏi khách có biết tên trái này là gì không? Nhớ đến tên mà thổ dân Mã Lai đã bảo ông, ông nói, với giọng người ngoại quốc mới học tiếng Việt:

Trái này là trái Dâu-riăng của người Mã Lai.

Chủ nhân và mọi người đều nhắc lại cái tên là lạ Dâu-riăng ấy. Rồi sau bữa tiệc “vô tiền khoáng hậu” ấy đối với nhà khoa học ngoại quốc kia, tiếng Dâu-riăng được truyền khẩu, một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn nghìn, nó đến chợ, nó qua mồm các người nông dân, và tới đầu thế kỷ hai mươi, cái tên thực thụ Mã Lai của trái ấy là Doerian hay Durian, qua một nhà thảo mộc học nói tiếng Việt thành ra Dâu-riăng rồi qua bao nhiêu năm nay đã có cái tên ngộ nghĩnh là Sầu Riêng.

Trái Sầu Riêng thuộc về loại cây bông (gòn) họ man-vát-sê và tên khoa học là Durio zibethinus, trong có nhiều chất bổ như bột (11%), đường ngọt (16%), đạm chất (7%), dầu béo (3%), khoáng chất (1%), và sinh tố A nữa.

Như vậy ăn trái Sầu Riêng kể ra rất bổ tuy cái vị nó bùi, nhưng mùi nó lạ lùng khiến cho ai đã quen thì ưa, và đã ưa đâm ra nghiện. Còn những ai chưa quen thì cho cái mùi ấy nó mạnh làm sao, nó khó ngửi làm sao, và ai có ăn trái ấy là theo “nhân tâm tùy thích”. Xin giữ lấy mùi ấy cho mình nếu muốn thưởng thức lấy toàn hương vị của nó thì phải biết uống nước chè tàu, phải biết ngâm thơ, và phải có nghị lực, theo như câu hát nơi đồng ruộng vùng Lai Thiêu thuộc tỉnh Thủ Đầu Một là nơi sản xuất ra nhiều Sầu Riêng:

Trái chi hương vị lạ đời,
Sầu Riêng ấy trái dễ mời khó ăn.

Nguyễn Công Huân

Bài viết “Lịch sử trái sầu riêng” đăng trên “Văn hóa nguyệt san” số 7, tháng 10-11/1955

FoodMap Team sưu tầm

Chuyên mục
HỎI ĐÁP NGHỀ NÔNG Những sự thật thú vị Trồng trọt

Bơ 034 – Giống Bơ Siêu Dài, Siêu Khủng

BƠ 034 – GIỐNG BƠ SIÊU DÀI, SIÊU KHỦNG

Trong thời gian gần đây, trên thị trường đang xuất hiện một giống bơ mới, thu hút tương đối nhiều sự quan tâm của bà con nông dân trồng bơ nhờ vào những ưu điểm vượt trội mà các giống bơ khác không có, đó chính là giống bơ 034. Thế bơ 034 có những đặc điểm gì? Mời bà con mình cùng đọc qua những thông tin mà FoodMap đã tổng hợp để biết thêm về giống bơ 034 này nhé!

Bơ 034 là bơ gì?

Bơ 034 là giống bơ sáp chín muộn, được các kỹ sư và người nông dân đánh giá là giống bơ mang lại hiệu quả kinh tế cao và thích ứng với điều kiện khí hậu ở nước ta. Hiện tại, giống bơ này đang được nhân giống tại sở nông nghiệp tỉnh Lâm Đồng và xuất hiện chủ yếu ở khu vực Tây Nguyên.

Nhận thấy giống bơ này là giống trái mùa, chất lượng và năng suất ổn định, lại phù hợp trồng xen canh với cây cà phê nên người nông dân đã nhân giống để trồng trên diện tích lớn hơn. Thế hệ sau khi nhân giống cho ra đời những quả bơ có chất lượng tương tự như cây bơ mẹ nên giống bơ này ngày càng được nhân giống rộng rãi để cung cấp giống ra thị trường.

Hình dạng bên ngoài của giống bơ 034 nhìn khá thuận mắt, khi chín vỏ màu xanh bóng, dáng thuôn, có thể đạt độ dài từ 30 đến 40 cm. Cân nặng của quả khoảng từ 300g đến 800g, thịt quả chiếm tỉ lệ khá cao, từ 75% đến 82% cân nặng quả, có độ dẻo và mùi thơm đặc trưng, vị ngọt béo ngậy khó lẫn với các loại bơ khác nên được đánh giá là giống bơ thơm dẻo vào loại I trong các giống bơ trái mùa.

bơ 034

Giống bơ này ra hoa kết trái quanh năm và thời điểm thu hoạch quả từ tháng 9 đến tháng 12 dương lịch hàng năm.

Bơ 034 có khả năng thích ứng tốt với hệ sinh thái của nhiều vùng miền khác nhau trên cả nước. Đặc biệt, với điều kiện khí hậu ở vùng Tây Nguyên thì giống bơ này phát triển rất mạnh khỏe, mang lại chất lượng cao và năng suất ổn định nên có thể nói đây là một giống bơ ưa khí hậu lạnh. Đồng thời, giống bơ này rất thuận lợi cho việc trồng xen canh với cây cà phê, tiện cho việc chăm sóc và thu hoạch. Thời điểm giống bơ 034 cho quả thì trên thị trường lại khan hiếm bơ nên thường thì bà con sẽ bán được giá thành cao.

giống bơ 034

Là một giống bơ có năng suất cao, nên hiện nay diện tích canh tác bơ 034 ngày một mở rộng. Chính vì điều đó, rất nhiều nguồn tin trái chiều đã xuất hiện về việc canh tác giống bơ này thế nào cho hiệu quả nhất.

Sau đây là một vài lưu ý để bà con nông dân canh tác giống bơ được hiệu quả:

Bo 034 là một giống cần nước, nhưng nếu nước quá nhiều sẽ làm bơ bị thối rễ và gây chết cây. Vì thế, khi canh tác giống bơ 034 ở những vùng đất trũng, bà con nên lên luống cao 0,5 đến 0,7 mét để tránh hiện tượng ngập úng.

– Lưu ý cứ 6 tháng lại tỉa cành cho cây bơ một lần, tạo hình tán cây theo hướng tự trụ (bốn cành bốn hướng) để cây bơ có thể phát triển cân đối và khỏe mạnh hơn.

– Ngoài ra, để cây bơ phát triển tốt nhất, bà con nên trồng nổi cây trên mặt đất từ 15 cho đến 20 cm, không được trồng chìm.

Mua ngay bơ 034 tại FoodMap ngay nào!

Chuyên mục
Bỏ phố về vườn CÂU CHUYỆN NÔNG SẢN

Kiếm Tiền Tỷ Trên Đất Sỏi

Sau hơn 20 năm gắn bó với nông nghiệp, mỗi năm trang trại của ông Mai Văn Rõ thu về khoảng 2,2 tỷ đồng.

Khi ông Mai Văn Rõ rời vùng quê biển Hoài Hương, huyện Hoài Nhơn lên huyện miền núi Hoài Ân (Bình Định), một vùng đất hoang hóa, “chó ăn đá, gà ăn sỏi”, người dân địa phương không ai dám nói ra, trong bụng cứ nghĩ ông “hâm”, ai đời đem tiền ném vào mông lung.

Không ai có thể ngờ, chỉ với 2 bàn tay trắng và lòng quyết tâm, ông Mai Văn Rõ, sinh năm 1962, đã bắt vùng đất cằn khô tại thôn Tân Thịnh, xã Ân Tường Tây, Hoài Ân từng bị bỏ mặc giờ đang “đẻ” ra vàng.

“Gia đình tôi cũng có tàu cá đánh bắt khơi xa, thế nhưng ngay từ nhỏ tôi đã không gắn bó với biển, mà lại mê làm nông nghiệp. Do đó, tôi để cho thằng em nối nghiệp ông cha theo nghề biển, còn tôi tìm đường làm ăn với các loại cây trồng”, ông Mai Văn Rõ tâm sự.

Chuyện ông bỏ ngư theo nông khiến người dân làng chài cứ trố mắt ngạc nhiên, bởi họ nghĩ người của biển không biết gì chuyện làm ăn trên bờ, thất bại là cái chắc. Nhất là khi ông Rõ lên thôn Định Bình thuộc xã Hoài Đức, huyện Hoài Nhơn (vào năm 1993) khai hoang 1 hecta đất trồng mía, nhưng không thành công càng khiến những người dân làng chài Hoài Hương tin rằng mình nghĩ đúng.

Ông Rõ kể: “Khi tôi lên Định Bình chỉ có 2 bộ đồ và 2 bàn tay trắng. Tôi cùng 1 người bạn ra sức khai hoang được 1 hecta đất, khi ấy cây mía đang được ăn mạnh nên tôi chọn cây này để khởi nghiệp. Vùng đất ấy rất hoang sơ, nằm ở vùng sâu của thôn Định Bình.

Mía trồng lên tốt ngất, nhưng do khi ấy đường sá chưa thông nên vận chuyển mía đi bán ở nhà máy đường Phổ Phong, Quảng Ngãi khó lắm, tiền vận chuyển ăn hết, không còn lời lãi gì mấy. Nhắm thấy nếu trụ lại vùng đất này thì sẽ không có cơ hội phát triển lâu dài nên tôi đến tìm vùng đất khác”.

Làm xong vụ mía, ông Rõ tích góp được ít vốn và sắm được chiếc xe đạp. Ông cọc cạch đạp xe lên huyện trung du Hoài Ân, nơi đất đai bát ngát thăm dò. Ông Rõ “tia” vào 4 hecta đất đầm lầy ở thôn Tân Thịnh, xã Ân Tường Tây, nằm dưới chân đèo Gò Loi.

Từ lâu, người dân địa phương chẳng thèm ngó ngàng tới vùng đất khó này, ông Rõ liên hệ với chính quyền địa phương để thuê đất, sau đó ông trồng rừng kết hợp chăn nuôi. Nhận thấy đất này có tiềm năng phát triển kinh tế, sau khi hết hạn hợp đồng 4 hecta, ông Rõ mua lại đất của người dân địa phương để tiếp tục công cuộc làm ăn.

Với số vốn 5-6 triệu đồng ban đầu mua được ít đất, ông trồng rừng, chăn nuôi, tích góp dần dần, có dư tiền ông lại mua thêm đất. Cứ thế đến nay ông Rõ đã có trong tay đến 10 hecta đất. Trong đó ông trồng khoảng 6ha rừng sản xuất, 400 gốc hồ tiêu và 2 hecta chè Gò Loi, ngoài ra còn nhiều diện tích làm chuồng tại chăn nuôi heo, gà.

“Ban đầu, vì chưa có kinh nghiệm nên làm đâu trật đó. Nhưng đất đã mua, kiểu như đã “lỡ leo lưng cọp” nên tui không thể không làm. Vừa làm, tôi vừa đi khắp nơi để học tập từ những mô hình khác. Trồng rừng thì phải 6 – 7 năm sau mới có thu hoạch, muốn tồn tại phải “lấy ngắn nuôi dài”, vậy là tôi chăn nuôi kết hợp”, ông Rõ bộc bạch.

Lên “non” lập nghiệp được 3 năm, ông quay về quê cưới người vợ (bà Huỳnh Thị Học) cũng ở một vùng quê ven biển thuộc xã Hoài Mỹ, Hoài Nhơn. Khi có người bạn đời bên cạnh, ông Rõ như được chắp thêm cánh trong chuyện làm ăn. Không có tiền đầu tư 1 lần cho chăn nuôi, ban đầu ông Rõ động viên vợ nuôi vài ba con heo nái, đẻ ra bao nhiêu để lại nuôi tất. Hết lứa này đến lứa khác, đàn heo của vợ chồng tăng dần lên bốn năm chục con.

khoi nghiep nong nghiep kiem tien ty tu dat soi

Ông Mai Văn Rõ bên đàn gà gần 3.000 con

Song song, ông phát triển đàn gà, nuôi thêm đàn vịt. Rồi ông Rõ tiếp tục nghe ngóng, biết hồ tiêu đang vào thời thịnh, ông chọn diện tích đất bằng phẳng để phát triển loại cây này. Ông còn dành một số diện tích để trồng cây chè Gò Loi, một loại chè đặc sản của Bình Định với tâm nguyện đưa nó đi xa.

Sau hơn 20 năm “cày bừa”, vùng đất hoang hóa ngày nào giờ đã mượt xanh những cánh rừng keo, bạch đàn; bát ngát vườn hồ tiêu, vườn chè và những trang trại chăn nuôi gồm: 26 con heo nái lai sinh sản; mỗi lứa nuôi 300 con heo thịt hướng nạc; 150 gà mái đẻ cùng 2.700 con gà thả vườn; 400 con vịt… tổng thu nhập từ trang trại trồng trọt chăn nuôi tổng hợp nói trên mỗi năm khoảng 2,2 tỷ đồng, sau khi trừ mọi chi phí, ông Rõ còn lãi gần 1 tỷ.

Theo ông Rõ, nếu ai không có ý chí làm giàu thì khó làm kinh tế trang trại thành công. Ngoài ra, còn phải dám nghĩ, dám làm, kiên trì và sáng tạo. Nhất là muốn nắm chắc thành công còn phải liên tục học hỏi để nắm vững kỹ thuật chăn nuôi đối với từng loại vật nuôi.

“Đối với đàn gà thả vườn, tôi luôn chú trọng đến khâu chọn giống, kỹ thuật úm gà khi còn nhỏ, tiêm vacxin định kỳ. Còn đối với đàn heo, tôi thường xuyên vệ sinh chuồng trại, tiêu độc khử trùng kết hợp tiêm vacxin phòng ngừa các loại dịch bệnh nguy hiểm như lở mồm long móng, tai xanh, dịch tả. Đồng thời, tôi luôn nắm bắt thị trường, nhìn nhận và đánh giá thị trường vào từng thời điểm để có được giá bán sản phẩm cao”, ông Rõ chia sẻ.

Ông không chỉ mãn nguyện về thành công đang có, mà vì cái đau đáu trong đầu ông về chuyện tìm mọi cách làm hồi sinh cây chè Gò Loi.

“Làm gì thì làm, nhưng trong đầu tôi không bao giờ nguôi ý nghĩ khôi phục lại diện tích và thương hiệu cây chè Gò Loi từng nổi tiếng trước đây. Đất đai ở Tân Thịnh khá màu mỡ, phù hợp với cây chè. Trước đây, cây chè trồng trên đất Gò Loi này nổi danh nhờ chất lượng thơm ngon. Tiếc là thời gian qua cây chè ở đây không được quan tâm nên dần dà bị phá gần hết”, ông Rõ trút lòng.

Với tâm huyết khôi phục thương hiệu chè Gò Loi, ông Rõ đã rủ một số người dân ở thôn Tân Thịnh liên hệ mua 200.000 cây chè giống ở Thái Nguyên về trồng trên diện tích 10 hecta. Theo kế hoạch, đến năm 2015 sẽ mở rộng diện tích trồng chè lên 30 hecta và sẽ mở cơ sở chế biến chè tại địa phương.

Nguồn: startupinsider.net