Đặc sản Việt Nam chúng ta thật sự rất ngon và phong phú. Mỗi vùng miền điều có những loại đặc trưng. Có loại nuôi trồng thương phẩm được, có loại thì phải chờ mùa tới thì mới có mà ăn. Không phân biệt giàu hay nghèo chi cả, ai muốn ăn thì cũng phải chờ.
Mà có những loại hái xong ăn ngay mới cảm nhận được cái ngon “viên mãn” vốn có của nó. Mình hay nói đùa đó là cái thiên nhiên ban tặng cho người có lòng, cất công đi tìm mà tiền không mua được cái cảm giác ấy.
Hái một trái hồng chín vườn, cắn một miếng trong tiết trời se lạnh , khoảnh khắc sung sướng đó cứ đọng lại trong tâm trí sau đó. Cách đây 5-6 năm, khi mình còn làm trà với mấy ông Sư phụ người Đài, cứ đến lúc ủ lên men xong ( lúc chưa đem đi sấy và tạo hình ) mình thường vào xưởng lấy một ít trà đi pha. Với mình trà olong lúc đó mới cho hương và vị tốt nhất, vẹn nguyên nhất, uống một phát bay lên cung trăng ngồi với chị Hằng luôn. Kì thực người không làm trà rất khó có được những trải nghiệm tuyệt vời như vậy lắm.
Trong rất nhiều các loại đặc sản, có lẽ nấm là một thứ thân thuộc với nhiều người từ già tới trẻ, từ Nam ra Bắc. Đâu đó trong chúng ta điều lưu giữ những kí ức về nấm: có thể là một bát cháo nấm tràm, một dĩa nấm hương hay một nồi kho tiêu nấm mối.
Những loại nấm bản địa mình từng ăn, có lẽ ấn tượng nhất là một loại nấm rất to hay mọc mùa mưa ở rừng thông Đà Lạt mà mình không nhớ rõ tên, một vài lần mình được cô chú nông dân cho lúc còn ở Cầu Đất, chỉ biết làm sa tế ăn với cơm nóng ngon bá đạo.
Kế đến Nấm Shiikate ( Nấm Hương ) giống bản địa lấy rừng từ Langbiang – ngọt thơm dai nhưng mềm dịu dàng như tan chảy vào miệng, xào tỏi ăn một miếng nhớ hoài.
Thêm một loại nấm nữa mà lúc nhỏ mình không ăn được mà mãi sau này lớn lên, xa quê rồi nhớ quê mình mới thẩm thấu, rồi yêu thương được cái vị đắng dân dã thôn quê ấy, đó chính là nấm tràm.
Và cuối cùng đó chính là nấm mối. Loại nấm quý chỉ mọc nhiều vùng trong tự nhiên và một lần trong năm chỉ xuất hiện ở nơi có mối sinh sống. Khi trời mưa dầm kéo dài nhiều ngày, loại mối này tiết ra một chất men xung quanh tổ, đến khi trời nắng thì nấm từ những nơi này sẽ mọc lên thành từng đám. Có lẽ đối với nhiều người, nhắc tới nấm mối tự nhiên là không còn bàn cãi ngon hay không, mà là khi nào mới có để mua được. Ai ăn một lần thì nhớ hoài thương mãi.
Thật sự rất vui vì cuối cùng Team đã đưa được Nấm Mối Tự Nhiên lên FoodMap để chia sẻ món ngon này tới nhiều người ở thành phố hơn nữa. Ai biết rồi thì ăn lại cho đỡ cơn thèm, ai chưa ăn thì có cơ hội để thưởng thức một món ngon mới.
Ăn để biết, ngoài những thứ chúng ta ăn hàng ngày, thì đâu đó thiên nhiên còn ban tặng cho chúng ta những món ngon tuyệt vời hơn nữa.
Ăn để cảm nhận cái ngon, để rồi tìm cách giữ gìn và phát triển.
—
NẤM KHÔNG CHỜ NGƯỜI.
Nấm sẽ được hái từ những cánh rừng cao su ở Tây Ninh và giao ngay trong ngày khi có nấm.
Đừng bỏ lỡ mùa nấm mối năm nay nhé !